TẢN MẠN ĐẦU ĐÔNG
Một mình buồn, khi màn đêm buông xuống
Gió đầu đông, lạnh nát một vầng thơ
Anh hẹn em, tại "Bến Mộng Đợi Chờ"
Ngóng trông hoài, mà sao em chưa tới.
Một năm, hai năm...mười năm ta cứ đợi
Dẫu biết rằng, tuổi đời không còn trẻ
Nhưng khi yêu, anh dám, thách thức cả thời gian
Không thích đâu em, một tình yêu vội vàng
Nhanh đến, nhanh đi, nồng nàn, rồi chợt tắt.